CHIỀU NGHĨA TRANG XỨ NGƯỜI …
Nguyễn Hải Triều
(Từ một
tấm ảnh của đồng đội những ngày Chiến dịch…)
Nếu còn sống trở về
Em biết kể ra sao?
Trời biên cương xanh xao màu ly
biệt
Gió táp phong trần
Lặng câm mùa chiến dịch
Em còn phải đi
Anh nằm lại đây rồi!
Quỳ trước mộ anh
Em không nói được một lời
Nghĩa trang “Xa em” hắt hiu hoang
vắng
Em nhớ
Ngày lên đường tóc mẹ nhòa mây
Bến sông con đò
Ngõ đường quê loang nắng
Cô hàng xóm mấy năm rồi chắc cũng
đợi thư anh?
Nếu còn sống trở về
Em biết kể sao đây?
Chuyến phà đêm qua sông
Lục bình trôi thân phận
Lục bình trôi dòng đời gió nổi
Áo trận bạc màu ta mỏi đường rong
ruổi
Những ước vọng yên bình
Đâu còn được về với mẹ cùng nhau!
Vết đạn thù băm nát nỗi đau
Để thân xác anh hóa thành sương
trắng
Thành gió núi ngàn năm
Thành khói đồng quê kiểng
Anh ơi!
Hãy bay về phía trời xa
Nơi ấy còn quê hương
Mỏi mắt mẹ mong chờ…
Nấm mộ vô thường màu đất cũng
chỏng chơ
Cũng đơn độc phiêu linh
Cũng lạnh lùng
Buồn như em và gió
Ngày đưa tiễn
Mẹ dắt bầy em thơ rưng rưng trước
ngõ
Giờ mẹ mãi là vầng trăng
Lay lắt phía chân trời…
Nếu còn sống trở về
Em biết kể ra sao?
Trời biên cương chùng chình trăng
ly biệt
Gió táp phong trần
Lặng câm mùa chiến dịch
Em còn phải đi
Anh nằm lại đây rồi!...
Pret-vi-hia 4/1984 – Quê nhà 9/2018