Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

LỤC BÁT…LẨN THẨN

                        Nguyễn Hải Triều

Tự nhiên
rêu vẫn cứ xanh
tự nhiên ta đứng một mình
buồn thiu…

LOÒNG BOONG

          Nguyễn Hải Triều
                 “lụt nguồn trôi trái loòng boòng”
                                                               (ca dao) 

Khúc dạo đầu có tiếng vó ngựa
Gươm cùn dáo gãy
Người đi nghiêng ngửa trăng vàng
Sông chảy về phía cổ tích loòng boong

TÌM NGỌN GIÓ XƯA

                           Nguyễn Hải Triều
                               (Gởi Th.)                               

Tôi về tìm ngọn gió xưa
Giấc mơ trắng thuở ai chưa bế bồng
Sợi buồn giăng giữa minh mông
Cũng may còn có dòng sông nhớ người...

VƯỜN CŨ

               Nguyễn Hải Triều


 Vườn kỷ niệm ta trồng sum suê lá
Gởi lại em về phía cuối trời
Ngày hồi hương mơ mùa chín quả
Người xa rồi lá úa hoa rơi 

MƯA TRONG ĐÊM

                   Nguyễn Hải Triều         

                          
 Sợi mây giăng ngang
Mưa mắc nghìn nốt nhạc
Âm thanh thành những giọt đàn
Trong đêm
                  âm vang…

GỞI CÙ LAO CHÀM

Nguyễn Hải Triều

Bỗng dưng với Cù Lao
Thắp ngọn đuốc ngô đồng hong nắng
Khơi xa sóng thầm thì.
                                  Mùa biển lặng!