Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

CÓ AI ĐÓN EM VÀ GIÓ THU



CÓ AI ĐÓN EM VÀ GIÓ THU
Nguyễn Hải Triều


Khi mùa ươi về rực đỏ cánh rừng
em mặc áo mây cho xanh trời xanh núi
con đường lẫn vào bóng khuya
thác hát lời trường ca rừng đại ngàn trăng gội
đêm thì thầm nguyên sơ
rơi rơi nhẹ tênh
giữa làn sương tha thẩn trắng mờ…

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

NHỮNG CÂU THƠ ANH VIẾT MUỘN MÀNG

                  hk3.jpg

                       NHỮNG CÂU THƠ ANH VIẾT MUỘN MÀNG
                     

Những câu thơ anh viết muộn màng
Bỏ đâu đó phía đầu sông cuối bãi
Bỏ đâu đó nơi khoảng trời xa ngái
Gió tạt đông tàn phơ phất mây thu

Câu thơ mốc meo rêu phong sa mù
Cũ rích một thời sương chùng áo bạc
Quên mất lối em đi cỏ hoa thơm hương
Chỉ nhớ phía xa nẻo trời lưu lạc

CON MÍT NHÀ TÔI


Truyện ngắn:
CON MÍT NHÀ TÔI
                                                                                                                        

Sau vụ con Bợm bị bọn cẩu tặc bắt trộm, cả nhà ai cũng tiếc. Thằng con trai tôi bỏ ăn uống, hắn khóc như người thân qua đời. Một buổi tối, tự nhiên thằng con nói với tôi: “ Ba, con biết con Bợm đang ở đâu rồi!”. Rồi như để lý giải điều đang suy nghĩ, hắn lấy giấy bút ra ngồi vẽ. Trong bức tranh, con chó Bợm mọc hai cánh, dưới chân là những chùm mây trắng phơ phất; và không chỉ con Bợm mà cả những con chó trước đây như con Ky, con Mỡn (đều đã chết do bệnh hoặc do bị bắt trộm), chúng nó đều mọc cánh và bay lên trời theo trí tưởng tượng của con tôi. Hắn nghĩ, người hiền luôn gặp điều lành, những con chó vô tội kia khi chết tất yếu phải lên trời. Có được đứa con mà tâm hồn trong sáng, suy nghĩ nhân hậu như vậy ai chẳng mừng. Rồi thằng con tôi lấy bức tranh vẽ của mình, cài lên chỗ góc học tập, hằng ngày nhìn ngắm.