CÓ AI ĐÓN EM VÀ GIÓ THU
Nguyễn
Hải Triều
Khi mùa ươi về rực đỏ cánh
rừng
em mặc áo mây cho xanh trời
xanh núi
con đường lẫn vào bóng khuya
thác hát lời trường ca rừng đại
ngàn trăng gội
đêm thì thầm nguyên sơ
rơi rơi nhẹ tênh
giữa làn sương tha thẩn trắng
mờ…
Môi em đèo bòng mọng chín câu
thơ
riêng chung Đăk Gà nguồn xưa bàn
chân trổ lối
ngón tay em gầy ưu tư
non tơ tóc bồng mây trời sơn
cước
bước chân phố gần loanh quanh
mơn man cây cỏ thung vàng
Khâm Đức
đã mùa xanh…
Còn sót lại chút nắng chiều
cho trời trắng hoa bay
những con đường hàng cây xòe
tay
cô gái Bh’noong gùi mù sa về
thị trấn
lấp lánh nụ cười hồ đầy
lung linh phố núi
có ai đón em và gió thu?
Tôi đợi!
Tháng 9/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét