THÁNG BA
Nguyễn Hải Triều
Hoa gạo lập lòe trong ký
ức mờ xa
Đỏ mênh mông chân ruộng
Ngọn lửa khắc khảm nỗi
nhớ
Sương khuya hạ trắng
đòng ngọn lúa
Quê mẹ mai chiều trải
gió tháng ba…
Nỗi nhọc xưa đau đáu
cánh cò
Lơ ngơ sợi khói đồng chờ
cơn giông muộn
Ụ rơm heo hút những con đường
vắng
Lay lắt cỏ úa ổ trâu ổ
gà lấm lem
Tiếng chuông chùa buông trượt
giấc mơ đêm…
Tháng ba quê nhà lũ tép đìa
gầy hơn
Ngược xuôi gió máy lời
thẳm sâu đất cát
Con ong níu thinh không
Con ong phù du lối mật
Ai lãng quên nhành hoa lạt
nhụy bên đường?
Tháng ba mẫy tay người gió
nắng lưng chừng
Tiếng tu hú gọi bầy
Rong rêu xanh bờ sương đầy
tóc lấm
Em khuya vắng em chợ
chiều chợ sớm
Ươm mùa lên luống cải trổ
ngồng cay…
Tôi đợi người rồi muối
mặn gừng cay
Hun hút con đường nhụy hương
rộ mật
Bờ trăng muộn níu tay và
hoa thơm và câu hát
Gió sẽ bớt thênh thang
Khúc khải ca bỗng trầm
Em đài các
Tháng Ba!
Tháng
3/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét