BỖNG NHIÊN
HOA SƯA
Nguyễn Hải Triều
bỗng nhiên như cả con
đường
hoa sưa trải dọc lối
sương phố đầy
bỗng nhiên như có bàn
tay
từ trăm năm siết ngọt
đầy nắng xuân
bỗng nhiên như cõi vô
thường
em mùa lên đợi yêu
thương gọi về
tôi từ lưu lạc cỏ quê
ươm đầy tay trắng câu
thề xửa xưa
vàng trăng vàng bóng cành
sưa
vàng con đường cũ vàng
trưa nắng ngần
câu thơ rơi giữa phù
vân
bỗng nhiên em cõi
hồng trần…
tôi Sưa!...
Ngày
cuối tháng 3/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét