GIẤC MƠ QUÊ
Nguyễn
Hải Triều
Những đồi cây xanh lờ mờ
sương mai
Trên ngõ đường rộ nắng
Em huyền tích chuyện xưa
Em giấu nụ cười trung du
ươm mọng thu đầy
Tiên Phước.
Tôi lan man giấc mơ của
gió
Lan man từ ánh nhìn
những hố mắt Lò Thung
Gặp Hòn Bùa bên sông
ngợp đá
Kể chuyện chữ thần ẩn
chứa khuôn mặt quê kiểng
Đà trăm năm rồi
Cho sông hóa trường ca.
Tôi về với em lối cũ
vàng hoa
Màu thời gian xa mù. Đợi
ngày lên mùa trái
Con nắng lung linh để
Tiên Kỳ sương khói
Có phải Tiên Châu
Mà trong tôi khắc khoải
tiếng chim gù?..
Lấp lánh giọng côn trùng
trầm tích đồi quê
Lộc Yên hát điều linh
thiêng của đất
Những ngôi nhà ẩn chứa
ký ức
Tôi làm con thuyền mơ
trăng
Chênh vênh đôi bờ sông
Tiên nhàu nước
Em lất phất mây thu
Trắng nõn một góc trời!
Sẽ nói bao điều em ạ em
ơi
Tôi lơ ngơ thu vàng
Tôi thênh thang gió cát
Tôi sẽ xanh triền cây
tôi rong rêu đá bạc
Một giấc mơ quê cỏ lau
Chín rụng trăm mùa!
Thu
2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét