HOA LẶNG LẼ SAU VƯỜN
Nguyễn Hảỉ Triều
(Gởi em đài các)
Đẩt trời cứ lúc nắng lúc mưa
Em ngọn gió vô tình bờ bãi
Em rót tiếng lòng bao dung ngày
xanh
Nơi chỉ còn lại sự thổn thức
Có một đời sông khắc khoải đến
vô cùng…
Anh sẽ rồi như lá giữa thinh
không
Đón tàn úa vàng phai đợi chín
Gió nổi từ phương em
Gió bung làn mây ngợp nắng
Mùa yêu xưa hoa lặng lẽ sau
vườn…
Có thể là trắng nõn giấc mơ
hương
Em nuối tiếc ngày đi qua khoảng
lặng
Cuối trời phù du
Lưng chừng tóc mây hương phấn
Rượu đắng đằm môi ta đợi đến
bao giờ?
Có thể là hư thực cõi mơ
Anh phù phiếm chờ thiên thu
ghềnh thác
Con nước đổ trăm năm
Trăm bến bờ lưu lạc
Cuộc buồn vui hành khất chảy bên
đời!...
Tháng 5/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét