Nguyễn
Hải Triều
Bạt ngàn nương xanh mùa xanh
bạt ngàn rừng cây và gió
những nóc nhà chênh vênh
nghiêng vách mây thu
tôi nhận ra phía em
nơi còn có mùa trăng khuya
khoắt sa mù…
Về giữa đại ngàn mây giăng
về cùng cỏ cây ngậm sương
đường lên Tăk pỏ
em sơn nữ cười nghiêng chiều
thị trấn
gió máy quẫn quanh đây
xòe bàn tay. Tôi còn giấc mơ treo
bên dòng sông Tranh lượn sóng
cuối chân đèo…
Bầy chim rừng đợi mùa lên hót
reo
đá níu hồn xưa Trà Linh
mỏi đường qua nương chiều
vàng ửng
chưa tới Nước Xa còn Năm Tầng
suối dựng
ai hát khúc ca dậy thì
cho Ngọc Linh
nhịp trường ca huyền bí với thời
gian
Đã thu rồi vẫn mùa xanh mênh
mang
hoa phong lan rộ lối về đỉnh
núi
mái nhà sàn đơn sơ mái nhà
xanh cây cối
tôi đợi giấc mơ về
em hái cho thật đầy
để thổ cẩm đỏ vàng chín rộ
mùa quê!
Tháng 9/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét