Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

ĐẠI BƯỜNG

x.jpg
ĐẠI BƯỜNG
Nguyễn Hải Triều

Có một giấc mơ từng chảy dọc đời tôi
nõn nà cây trái
xanh như núi như cỏ hoa
trắng phau thác ghềnh đồng bãi
se sắt ngày thu nắng trổ hương làng
con chim theo bầy rộn lời ríu rít
mùa sang…


Có một Đại Bường quẫn quanh chân tóc
em mái thề mây gió đá rêu phong
con đường làng chiều nghiêng ngược dốc
mài bụi thời gian thành ký ức
khúc hát dệt vẽ nụ cười xứ sở
đà chớm thu mong người đi người ở
mỏi lòng!

Hôm tôi về ngộ núi kiểng quê làng
tha thẩn sa mù đợi trông đò vắng
sông rọi bóng Cà Tang non ngàn phủ nắng
câu hát người đi thời meo mốc đất đai
những vườn cây xanh biết nói
biết kể chuyện bữa em xoan thì con gái
qua sông…

Hôm tôi về trăng trổ nụ rằm
đêm lấp đầy nhớ quên và em mắt nâu mắt ướt
bàn tay đùa sông ghì siết bằng yên
môi son đợi nhau thì thầm gương lược
làng hát khúc trái chín
mùa trụ đọt xanh trĩu cành ươm đầy hương tóc
sầu riêng!

Có một giấc mơ chảy dọc nỗi chung chiêng
có một Đại Bường làng xưa bến cũ
buổi xuôi sông Thu Bồn gọi
mênh mang sóng nước rưng rưng
đâu đây vọng lời câu hát
“nhược bằng thương kiểng nhớ quê
thì đừng…”.

Tháng 8/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét