Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

NHƯ THỂ... CHIỀU RƠI

tr.jpg
NHƯ THỂ…CHIỀU RƠI
Nguyễn Hải Triều

Câu thơ viết ngày tôi trở lại
đường quanh co
đường mê mải sương mờ
hàng cau vàng mơ dậy hương
cổ tích mùa em son phấn
mùa em đương thì hoa trăng rộ mật
những vườn xưa thủy mặc bức tranh quê…


Gió thì thầm. Trời xanh mây trắng thu về
em răng khểnh cười duyên
em như thể…
xênh xang đôi bờ kè mới áo mới
sông nước chùng chình đón người về đâu
chưa đến chưa đi mùa trái chín?
gọi phong thanh tiếng chim gù khắc khoải
tôi nhớ Lò Thung mắt quầng trăm năm vọng phu
tôi nhớ Lộc Yên ngõ xưa đợi người
nhớ.
Nhớ rồi như thể… chiều rơi!

Câu thơ cũ ngày tôi trở lại
vẫn như in ngàn mây rừng xưa lá rụng
vẫn như in sắc biếc non vàng
mùa trở giấc ngộ mặt người quê xứ
Tiên Kỳ ngập ngừng phố núi
Tiên Châu lối cũ hoa hường
đà chín mọng trăng về câu hát thênh thang
đà non xanh nụ mầm mùa lên em trổ
bàn tay siết đợi người
ấm mãi…
giấc thu!


Tháng 8/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét