Chiếc thuyền giấy
chở ký ức tuổi thơ
cuối trời ráng đỏ
cánh diều níu bước chân trên cỏ
dòng sông ôm những cơn mưa
Mẹ đi về sáng trưa. Lưng mẹ
cầu vồng bắc qua cồn bãi
con cò cô độc
bơi vào đám mây sót lại buổi
hoàng hôn
Lời ru chảy những cơn mưa...
Đồng đội đi trong mưa
dấu mắc võng
rừng già ngày đánh giặc
Viết câu thơ nửa chừng
bạn về đất
trang giấy rưng rưng đáy ba lô
Bao lần mưa chiều mưa sớm
đi qua ký ức cuộc đời
cô hàng xóm
bữa bỏ làng xa xứ
trong lòng có mưa mù khơi.
Và rồi năm tháng đi qua
mưa rơi
mưa rơi...
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét