Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

CHIỀU MUỘN

                                                Nguyễn Hải Triều

Mắt lá thâm quầng hoài niệm về cơn gió cuối ngày
Cổ tích đám mây mang hình thiếu nữ
Dòng sông trôi. Những cánh hoa màu chiều phai nắng
Và tình yêu của em!

Con đường ngoằn ngòeo xòe bóng dương rì rào gió
Gọi ta về hoang liêu huyền ảo
Một cõi riêng trong vòng tay hạnh phúc
Có tình yêu của em!
Em hát khúc hát về gió
Về đám mây và cả những câu chuyện buồn
Hoan ca cuộc đời phiêu bạt
Chiều muộn quanh tôi!
Khi không gian cứ lặng lờ trôi
Câu nhạc không lời chưa tắt
Môi ấm. Em thơm thảo tiếng xưa từ trong sâu thẳm
Bên kia bờ nắng nhạt là trăng!
Chưa muộn nhặt những chiếc lá vàng thu
Khi màu chiều trong mắt em đầy nhớ
Câu thơ tôi viết một đời trăn trở
Đợi em phía giấc mơ về...
                                                     
                                                          Thu 2010
                                                             N.H.T.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét