Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

KHÚC RU LÁ CỎ

                                                  Nguyễn Hải Triều

Khi lá cỏ ủ hạt sương trong ngần
Tiếng dế non mài dấu chân ngày lặng
Khi ngôi nhà ký ức có nhiều bờ phên trắng
Tôi nghe gió thổi bốn bề!

Gió kể về những sợi khói lãng du
Ngày mỏng manh đi qua em mười sáu tuổi
Thương đòn gánh uốn cong chiều vẹt mòn vai áo
Mùa trinh nguyên bày biện ước mơ xa...
Kể với tôi về câu thơ
Viết từ khúc mơ bóng râm hoài niệm
Đêm con gái bến sông run bàn tay ấm
Có mối tình đầu tha hương...
Lá cỏ ru xanh những con đường
Dấu cứa thời gian đắng cay và hạnh phúc
Cái đêm mài vết chai bàn chân nẻ nứt
Đá lặng thinh. Hương dầu dừa thơm ủ tóc xuân thì...
Tôi trở về nơi tôi ra đi
Gặp được em và khúc mùa lá cỏ
Chừng đã thu và quanh tôi đầy gió
Thổi từ phương em...!
                                                             Thu 2010

                                                                 N.H.T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét