Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

RƠM RẠ MÙA

              Nguyễn Hải Triều


                   
                   Tôi còn rơm rạ mùa quê
Thương sông con nước bộn bề phù sa
Ngẩn ngơ làn nắng tháng Ba
Tiếng chim bìm bịp vừa xa vừa gần...

Về nghe sóng kể mênh mang
Bến trăng quê một lỡ làng xa xôi
Bờ xưa đất cũ đã bồi
Nỗi niềm quê có đứng ngồi đợi nhau
Xoay vần muôn nẻo trước sau
Con đường quê giấc chiêm bao ơ hờ...
Vụng về tôi một câu thơ
Ngoài kia sương rụng trắng bờ tóc ai
Nương đêm giọt giọt tàn phai
Hình như mùa cũng chờ ai đến tàn...
Cau vàng vôi trắng trầu xanh
Ngày em búi tóc mà thành sơn khê
Tôi còn rơm rạ mùa quê
Nhớ cô hàng xóm ghé về bữa xưa
Lơ ngơ chân lối mòn trưa
Một tôi và một cơn mưa cuối mùa...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét