Huỳnh Minh Tâm
Rằng quê quán tôi đâu cây xanh ngày mới lớn
Rằng giờ tôi núi non trơ tróc mùa gió thổi xa em
Con suối ngày xưa đàn cá bống hoa rừng thơm mí mắt
Mẹ đi qua vườn cà hái trái non cho con chấm muối
Mẹ đã hoá trăng, những đốm sao là những quả cà non nõn
Con nhìn đêm đêm
Mưa một trời trong ngực
Quê quán tôi đâu hoa phượng ngày em tết tóc
Đỏ một dòng sông
Những giấc ngủ bị đánh thức sầu đông rụng lá
Quê quán tôi đâu
Những con chim sẻ mổ vào ký ức ngoài sân một nong thóc
Cha cô đơn cút rượu hoa khế rụng tím thềm
Tuổi mười ba long lanh đáy chén
Tiếng trâu sau hè gọi nắng
xuống đồng sâu.H.M.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét