Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

GIÓ XƯA

Nguyễn Hải Triều


                                                                                 
Về nghe tím ngọn gió xưa
Giấc mơ trắng thuở ai chưa bế bồng
Sợi buồn giăng giữa minh mông
Cũng may còn có dòng sông nhớ người...

               Chạnh lòng tôi với tôi thôi
Vầng trăng khuyết đậu bên trời lẻ loi
Xòe tay bắt nhớ không mùa
Mai sương mỏng mảnh mắt xưa ngỡ ngàng

Bỗng nhiên thương nhánh cải vàng
Câu thơ chín đợi mùa sang phía mùa...
Sông Tiên đêm chỉ một tôi
Khúc cô liêu
                    một góc trời...

                                      chờ em...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét