Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

KHOẢNH KHẮC BIỂN

                                  Nguyễn Hải Triều
                                                               (Gởi Hà Tiên)


Thức cùng Hà Tiên nghe biển hát
Màu sao khuya hay mắt em tôi
Em mải miết như sông một mình ra biển
Vỗ vào tôi câu ước hẹn lở bồi

                            Hơn một lần tôi nợ em mong đợi
Hà Tiên ơi chỉ đến để rồi đi
Ôm ngọn gió heo may níu mùa trở gót
Khắc khoải ngoài kia tiếng biển vọng thầm thì

                            Tôi nợ em một lần quen biết
Hòn Chông chong mắt nhớ người thương
Biển buồn bả đêm xa lìa Phụ Tử
Nghiệt ngã người đi - ở cõi vô thường

                            Tôi nợ em núi đồi trầm tích
Cau mặt thời gian sương gió quàng tay
Em đứng cầu Tô Châu phất phơ áo trắng
Bóng nghiêng nghiêng con bến đợi bao ngày

                            Pháo Đài lẻ loi gió mây ngút mắt
Phía xanh xưa dội mỏi sóng trùng khơi
Đêm mung lung trời cao và biển rộng
Khoảnh khắc gần nhau ước như thể muôn đời

                            Thức cùng Hà Tiên nghe biển hát
Màu sóng đêm khuya khoắt đến mơ hồ
Rượu hớp tràn ly rót lòng đầy cạn
Tôi nỗi nhớ mai này hoá đá san hô...

                                                                     N.H.T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét