SONG
KIỀU
Nguyễn
Hải Triều
(Gởi Phụng Kết và bè bạn Sông
Cầu)
Tôi nợ Song Kiều câu thơ phiêu bạt
Nợ vầng trăng
Đêm sương khuya khoắt
Câu hát bạn bè ngày gặp mặt
Biển thức cùng tôi
Bụi bặm góc Sông Cầu…
Nợ em một đời
Đã trả hết đâu?
Thuở non xưa gió đằm
Thuở viễn du giấc mơ trời xanh mây trắng
Buổi ấy em áo lụa xuân ngần
Tôi chim trời bạt gió
Biển sóng vỗ
Biển muôn đời vẫn thế
Giờ còn một tôi tròng trành góc bể
Nhớ mông lung…
Đôi cầu xưa
Thương ai bắc khúc thủy chung
Bè bạn lâu rồi cách xa năm bảy hướng
Câu hát phong sương già đi
Tuổi trời nắng mưa chia mùa
Biết em có về giặt áo
Đợi mưa?…
Song Kiều đâu
Sông Cầu bao năm gặp lại
Những bãi bờ xa ngái
Mùa Ngâu sóng vỗ đến nao lòng
Sóng cũng biết nỗi buồn
Thao thức đợi
Tôi nhớ đồng đội một thời
Thương
Hóa đá đến trăm năm…
Sông
Cầu, tháng 8/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét