THUNG XƯA
Nguyễn Hải Triều
Anh về lại thung xưa mùa gió
Bầy cỏ úa vàng đá níu ngọn thu
Lang thang lang thang khói mây
trời đầy
Lang thang lang thang lau già nhặt
bóng
Rêu
phong trầm tư xưa cũ còn không?
Để anh cô độc những lối
mòn
Đợi!
Anh về lại thung xưa mùa chín
Chua ngọt đôi lần em chắc cú lãng
quên
Vườn cũ lòn bon ối vàng
Vườn cũ dâu da lựng đỏ
Má em tà dương đường bậc đá đằm
xuân
Những giấc mơ riêng rẽ trắng ngần
Đợi!
Đợi!
Lắt
lay bàn tay đan thuyền
Tóc
rối sợi neo đêm thức
Tiếng guitar vô tình gợi lối
trăng xưa
Sông đà cạn em sông đầy
Bầy phù du bay qua câu thơ
Để anh líu lưỡi bè trầm
Dốc sóng khuya đợi chờ khản tiếng đến trăm năm...
Thức !
Anh về lại mùa em mơ sóng
Trăng đà non trăng dọi nẻo xa
Bỗng
nghe con
cá quẫy giật mình
Đôi bờ chạnh nước
Đêm thức cùng em cùng câu hát
Tiếng quê ngọt đằm
Anh một
mình rối rắm
Phù du…
Tháng 9/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét