Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

BIỂN KHÁT

Nguyễn Hải Triều


Nghìn trùng mùa xoè tay trắng cát
Ôm ấp từ em nợ sông suối đầu nguồn
Những lở lói phù sa ghềnh thác
Giang ngực trần biển lọc sóng xanh trong

Vô thường buồn vui bến bờ nhân thế
Chảy cồn quê bãi bắp nương dâu
Hối hả đời người ngược xuôi cơm áo
Cung bậc thăng trầm sông nặng nợ biển sâu
Cũng có lúc gào lên khản giọng
Mượn bão giông bày biện cả nguồn xưa
Dữ dội sóng ngầm quặn lòng biển rộng
Được cùng nhân gian sớm nắng chiều mưa
Gọi gió mây hát cơn biển khát
Những ngày lên khoác áo sa mù
Nhớ bầy hải âu chập chờn mộng ảo
Bạc cánh buồm thơ căng mắt phù du...
Vẫn có một dòng sông
Chảy mải mê phía núi
Để ngàn năm
                       biển nhớ...
                                  đến bạc đầu !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét