Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

BÔNG GÒN

       Nguyễn Hải Triều

Lủng lẳng trưa những trái gòn khô xoà bông
Bạc mái mây khát cơn gió
Bày biện kí ức cây xanh hoa đỏ
Đối diện với mình...

Gió nồm khuấy động lặng thinh
Thuở phượng chín trên tóc ,trên áo
Lâu lắm nơi vườn nhà con ong đàn bướm trang vở cũ
Theo người chim cá biệt tăm
Đã trở về tuổi xế xa xăm
Bông gòn hay tóc mẹ?
Đôi bàn chân phèn đọng nứt nẻ
Quảy gánh lo buồn đi giữa chiều nghiêng
Những chùm bông gòn chung riêng
Hạt nương về đâu bên hoa bên cỏ
Đợi mưa trổ mầm
Tặng đời lá mát cây xanh
Lủng lẳng trưa trái gòn khô xoà bông
Nhuộm màu mây màu gió
Tôi lan man về cõi nhỏ
Nhìn nhận lại mình!
                                                      N.H.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét