Nguyễn
Hải Triều
Thưa em từ thuở
nguyên khôi
Xưa tôi rồi lại là
tôi bây giờ
Ngày mai khuất nẻo
xa mờ
Sông trôi phía núi
trăng chờ phía mây
Rằng em
còn góc riêng tây
Lắm yêu thương lẫn
đắng cay ngọt ngào
Hỏi người con nước
về xuôi
Câu thơ rơi giữa
nụ cười bến sông
Em về hong tóc mùa đông
Áo phơi bên ngọn
ngô đồng lá buông
Tôi đi tìm gió đầu
truông
Tìm trăng xế bóng
tìm nguồn sông trôi
Gởi người câu hát à ơi
Ai xuôi chi tiếng
tơ rơi cuối cùng
Dòng đời vạn nẻo
đục trong
Hãy thương cho
trọn tấm lòng rồi thôi
Mỗi đời sông một lở bồi
Câu thơ tôi viết
bẻ đôi
gởi người...
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét