Em tìm
mình
qua
chiếc gương soi
tôi
gặp tôi
trong
vô vàn kỷ niệm
dò dẫm
tìm
nhau giữa hoàng hôn tím
chuyện
tình
đi chưa
hết mùa đông
Cơn
gió xôn xao
lạc
giữa cánh đồng
người
với người
ngẩn
ngơ xa lạ
một
đời
bóng
chim tăm cá
mặt
trăng
mặt
trời
cứ mãi
cô đơn...
Em
trong tôi
đối
mặt nỗi buồn
nụ
cười
chao
nghiêng vành môi lặng
ngọn
đèn phía tôi
là đêm
trắng
vầng
trăng
treo
lộng cuối chân trời
Cứ mãi
tìm
trong
giông gió xa khơi
một
đời chơi trò cút bắt
tôi đã
đến
từ
miền đơn độc
em
cũng về
nơi cô
quạnh ...
của riêng em .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét