Nguyễn Hải Triều
(Kính
viếng hương hồn cha)
Hơn ba mươi năm
ngày cha khuất núi
Mẹ gói niềm đau
trong cô đơn buồn tủi
Những đứa em
lớn lên
cơ cực nhọc nhằn
Rằm đời con
khuyết nữa vầng trăng...
Hơn ba mươi năm
ngày cha khuất núi
Nấm đất ven đồi
lẻ loi sương khói
Đám cỏ tranh
mọc buồn ngơ ngác
Mái đầu con
sớm bạc
Cha trong con
Như bóng dáng quê nhà!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét