Nguyễn Hải Triều
Lãng
du màu sóng biển khơi
Bão
giông như để đất trời nhớ nhau
Chao
mạn thuyền sóng ghềnh sâu
Lá
hoàng hôn rớt bên cầu sóng đêm
Bờ môi sóng nụ cười em
Ngữa
nghiêng trăng giọt bên thềm dư âm
Cái
thời sương gió xa xăm
Dấu
chân là sóng lặng câm con đường
Người
về khuất nẽo mờ sương
Sóng
lòng tôi rơm rạ nương cỏ bờ
Nghìn
trùng em với hư vô
Đợi
chờ như đã mơ hồ bóng tăm
Một
lần hái lượm tháng năm
Để
nghe sóng vỗ lặng thầm cõi tôi...
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét