Nguyễn Hải
Triều
Có ngọn đèn mãi
thức cùng đêm
Trắng mưa chong
mờ mắt núi
Bầy giun dế hát
giữa thực hư cơm áo
Khát vọng kiếp
tằm nhả tơ
Miền cô đơn lặng ngắt xa mờ
Đêm vô tư ảo
huyền và gió
Rối chỉ tay em
bời bời cõi nhớ
Mộng du qua
những mùa xuân
Có ngọn đèn mãi thức cùng sương
Giọt long lanh
bờ sông hoa cỏ dại
Tha thẩn từ em
huyền thoại
Cái lúm đồng
tiền đêm mưa chiêm bao
Chiếc bóng đổ dài hanh hao
Nặng nợ áo cơm
tôi và tóc trắng
Khúc nhạc vô
tỉnh rơi vào khoảng lặng
Có một ngọn đèn
cần
mẫn cháy trong đêm..
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét