Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

EM KHÔNG PHẢI CHIM DI

     Nguyễn Hải Triều
                       (Gởi em Đài các) 

Khi trời đất bắt đầu mùa yêu
Em nỏn nà sương sớm!
Những bàn tay thô ráp mưa đông
Không còn lẳng lơ trước nụ xuân hồng… 

Tôi gặp giấc trăm năm Thúc Sinh
Bóng nàng Kiều bên gương đồng chải tóc
Hóa thân em bụi trần
Cuốn đời tôi vào cơn lốc!

Ngày ấy chớm Giêng gió trăng cũng ngọt
Nắng vàng ươm mỗi sáng đi về
Câu thơ phập phồng phả vào tôi hơi thở
Em phân trần non tơ mùa xuân…

Người về từ cuộc hành hương mê cung
Niềm vui nỗi đau hạnh phúc gian dối
Nụ cười em hình như đã tượng đài
Tôi say những giọt rượu thánh thiện và tội lỗi!

Tôi luôn gặp ký ức rời rạc chớp giông
Về  đụn mây dự báo cơn gió
Có thể là sự thật hay mộng tưởng tô vẽ
Nhưng niềm tin vạn lần em không phải chim di.

Em đấy từ độ tình trong nắng ấm xuân thì
Sẽ mai sau những mùa mây trắng
Gió có còn thơm nắng có còn hồng?
Khúc giao mùa tôi hát gởi mênh mông…
                                                Tháng 9.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét