Nguyễn Hải
Triều
Cầu vồng tôi
nỗi nhớ nhà
ngày em bỏ xứ
biết xa xôi làng
khói chiều bay
nhót mùa màng
cong hàng tre
níu lỡ làng cũ xưa
bóng trăng treo
ngó mấy mùa
cùng sông tận bể
nắng mưa chín chiều…
Tôi về
thức giữa đìu hiu
hứng tháng năm
thả xuống
phiêu bồng ngày
thời gian
trơ mỏi bàn tay
lá vàng rưng lối
lấp đầy khói sương
đếm từng hoa
cánh rủ hương
nhạc reo nhịp
lỗi phách thương nhớ người!
còn chăng?
chiều nhẹ tênh rơi…
Tháng 5/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét