Nguyễn Hải
Triều
Đường cày xoắn vòng úp mặt suy tư
Đất bệ tháng ba cơm áo
Nứt nẻ mùa màng ngực cha đón bão
Ruộng quê nhuốm phèn gió thở phía trăng lên
Cha thân phận cánh đồng rơm rạ
Gồng gánh sông sâu nắng gió bãi cồn
Quê nội bốn mùa bàn chân cỏ lách
Khói lấm bùn sông gội cả hoàng hôn
Đường làng hắt hiu chân vạc
Cha gánh lo toan đi giữa cuộc đời
Rồi một bữa gập ghềnh sương thu và gió
Sông quê mình đâu chỉ phù sa trôi
Ngày mẹ về với cô đơn và sóng
Va đập nỗi đau biển lận thác gào
Quê nội buồn thiu trăn trở
Lũ trẻ chăn bò ngơ ngác đồng dao
Mấy mươi năm sim chín Bằng Sim
Cỏ ướt mưa giăng mắt ngút
Con cá rô quẫy mùa nước lụt
Lượm trái ầu ơ... chim nhớ bãi đồng
Quê nội chiều
ai hát
ở
bên sông...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét