Nguyễn Hải Triều
1.
Biển.
Những
mắt đảo long lanh sóng
Gọi
cơn nồm hải âu bay ngang
Ngư
phủ cởi trần tắm gió
Biển.
Ngày
mẹ về với cha
Hát
câu gừng cay muối mặn
Hát
lời tăm cá bóng chim
Con
sò con ốc cửa sông
Nối
trăm bờ sóng trập trùng…
Biển.
Làng
nghề không chồng
Đảo
ngư phủ mồ côi
Mắt
lưới thức mười phương
Mắt
lưới thức đợi thót ruột gan mùa bão
Người
ra khơi hồn treo cột buồm…
2.
Biển.
Nón
cời đựng lo âu quảy gió
Mắt
dõi trùng dương chiêm bao luồng cá
Bát
cơm chan mặn mồ hôi
Nụ
cười nghiêng sóng
Câu
thơ cho em lấp lánh mặt trời
Đêm.
Mẹ
kể chuyện vượt cạn trăm con
Gởi
niềm đau ngộp biển
Trùng
khơi gió tạt mưa giăng
Sóng
vô thường réo gọi
Mênh
mang bãi cát vàng…
Ngày.
Tôi
vô tình biển đà xanh cũ
Đà
mù tăm heo hút sương mai
Thương
hải âu mỏi chiều sải gió
Em
hạt muối ba năm còn mặn
Như
mây thu trầm tích dặm dài…
3.
Ừ
thì những cồn cát lay thức
Giấc
khuya khoắt mùa lên biển mặn
Mắt
mẹ cầu vồng hải đảo
Chờ
tan mùa bão
Thuyền
về…
Đợi!
Biển
Nghi Sơn -Thanh Hóa
Đại
Lải – Vĩnh Phúc 09.2013
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét