Nguyễn
Hải Triều
Tôi đi dọc triền sông
Ấm nồng câu hát
Tiếng mẹ ru xưa
Thoảng hương đồng ngào ngạt
"À ơi... ngó lên Hòn Kẽm - Đá
Dừng"
Con thuyền chao sóng bâng khuâng
Chiều sông bồi lở
Tuổi thơ tôi cơn mưa và nỗi nhớ
Ấm nồng cổ tích ca dao
Quê mình đẹp rộng biết bao
Những cánh đồng xanh bát ngát
Sông đi qua chiều êm gió hát
Bờ lau trắng tóc nhớ mây ngàn
Bến sông nào đêm ấy anh sang
Con đò nhỏ mẹ chèo trên sóng nước
Áo nâu vá víu niềm mơ ước
Sương đêm soi tóc mẹ bạc nhiều
Sông bây chừ màu xanh thương yêu
Rưng rưng buồm chiều ngược sóng
Bãi dâu hát cho nong tằm vàng óng
Lúa dâng hương thoảng đôi bờ
Đi trong chiều sông ươm ước mơ
Kỷ niệm xưa về trong ký ức
Có mẹ có em tháng ngày cơ cực
Để bây giờ sóng nước ngập niềm vui
Thu Bồn ơi sông ấm môi cười!
N.H.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét