Nguyễn Hải Triều
Bày đặt làm thằng
xa xứ
Nằm
chèo queo trên gác lạ
Nghe
mưa trút xuống đời tơi tả
Gã
gió khổng lồ quất roi vào đêm
Cơn
bão dữ dằn chưa tạnh phía trời em…
Anh
lang thang theo gió
Trôi
ngang từng mái ngói
Vào
tận nhà ai
Em
trong vòng tay cổ thụ
Nằm
nghe mưa mà nhớ chuyện tình buồn
Anh
lang thang theo dòng lũ
Nghe
chúng cãi nhau bằng những lời đục ngầu
Xô
nghiêng bèo bọt
Giọt
sương hoảng hốt tan vào nước
Không
còn trong ngần như thuở mới yêu nhau
Buồn
quá…anh bay về nhà
Mưa
trắng xóa
Làm
ướt những câu thơ cũ mèm
Ghé
đôi vai xương xẩu
Húc
vào cuộc đời ủ ấm tình em
Mưa
gió giăng giăng
Xòe
tay vuốt mặt
Trơ
vơ căn gác lạnh lùng
Một mình
rượu đắng
riêng chung…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét