Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

GIÓ KHÔNG MÙA

         Nguyễn Hải Triều
                                (Gởi Em Đài Các)


Em vô tình
gói ngọn gió thời gian vào chiếc lá
ngọn gió không mùa
không tuổi tên vừa quen vừa lạ
từng đã xuân nắng trổ ấm hoe vàng…

Bỗng dưng con đường
cứ chợt gió lang thang
nỗi nhớ chạm tôi vào lan man màu tím
đọng lại mưa chiều mây sớm
sương khói em về mỏi mắt trông!

Gởi vào mênh mông
phù du thận phận
nghe thao thức mơ hồ ngấn lạnh
hoa cỏ sắc trời ngọt mùa yêu thương
phiếm đàn xưa câu ru phấn hương…

Giọt giọt khát khao
từ thẳm xanh của lá
đam mê cát bụi phù vân
có hạt lúa vàng bận trăng non rơi vãi
lặng thinh em dệt những mùa màng…

Tôi về phía em
cỏ xanh giấc mơ
thấy mình nắng vàng hoa rộ
cúi đầu lạy đất đai mùa đi thác đổ
thủa gió Xuân thì còn lại Em Tôi!

                           Tháng 3.2011 - N.H.T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét