Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

VỚI QUÊ

                                Nguyễn Hải Triều

Đi từ làng nhỏ bên sông
Ôm hơi đất ủ khói đồng tha hương
Câu thơ nhặt giữa phố phường
Mỗi trang giấy cứ như vương vấn bùn
Đêm mơ nghe tiếng thác nguồn
Mờ trong làn khói mây buông cuối trời
Gió về dạt lối rong chơi
Tuổi thơ tôi khẽ hát lời dịu êm
Nhớ trò cút bắt đầu đêm
Ụ rơm giấu nụ cười em sau nhà.
Bến sông quê sóng lập loà
Hái dâu mẹ quảy câu ca về làng
Rộn ràng đêm hát hò khoan
Đường cày cha mãi thênh thang câu Kiều
Vịn vào ngọn gió nồm xiêu
Tôi còn sót một cánh diều bên sông
Nhập nhoà sau sợi khói đồng
                   
Bóng ai như đã
              mà trông
                          mịt mờ ...
                                                          
                                                                  N.H.T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét